Hình như này hắn có thêm 1 sở thích mới đó là thích đi bộ, lang thang thả bước dạo chơi , còn về đâu thì hầu như hắn không biết ? Tự nhiên hắn thích điều ấy, bởi lẽ cái thú an nhàn, ung dung bao giờ cũng làm cho con người ta sống bình yên và thoải mái hơn với việc lúc nào cũng chạy vùn vụt theo với vòng xoay của cuộc sống. Hắn bỗng thích cái cảm giác người ta chạy vội qua hắn, chạy vụt qua hắn để kịp với cuộc đời vốn luôn tất bật của họ, để xem họ sẽ như thế nào? Có sung sướng và thảnh thơi hạnh phúc hơn không? Có lẽ suy nghĩ của hắn quái dị chăng Hắn đôi lúc lại suy nghĩ rất vẩn vơ. Hắn không hiểu con người ta cứ chạy vội để làm gì? Tất bật để làm gì? Để rồi khi đi qua, khi già đi, mới cảm thấy tiếc nuối đã không biết nắm giữ lấy cơ hội thảnh thơi, rong chơi của tuổi trẻ, đã không biết nắm lấy từng niềm vui nho nhỏ để góp nhặt lại thành niềm vui lớn. Mà cứ vội chạy đi tìm cho mình điều gì đó cực kì vĩ đại thì phải. Thật nực cười ... Hắn tự dặt mình đối ngược với mọi người, hắn như đang đi ngược đường, đang đi trên con đường sai, nhưng lại nhàn nhã, lại vui vẻ...ít nhất là trong suy nghĩ của hắn. Còn mọi người cứ ào ào vụt qua trên con đường lớn, cùng chiều với nhau, cái chiều đúng với luật giao thông người ta đặt ra, để rồi thấy vẻ mặt ai cũng hối hả đăm chiêu. Tự dưng hắn thấy... hơi thương cảm cho họ. Thế đấy. Họ mà biết được hắn nghĩ gì lúc đó, chắc họ lại cười ha hả rồi phán "Hắn điên , vì sao chẳng biết, chỉ biết hắn đang điên"... Biết chắc là họ sẽ nói thế, chắc chắn thế. Đấy, cái suy nghĩ của hắn bây giờ cũng giống như những người khác. Hắn không phải là họ mà cứ bảo là họ sẽ làm thế. Hắn không là họ mà cứ nghĩ là mình hiểu được họ nghĩ gì. Hắn không là họ mà cứ nghĩ mình thấu hiểu được con người họ ra sao. Quả là lố bịch quá. Hắn như 1 đứa trẻ con háo thắng, chẳng lớn lên được tí nào. Vì người lớn không bao giờ phán xét mọi điều bằng con mắt chủ quan của mình. Và vì nếu là người lớn, thì sẽ đứng đắn và chững chạc hơn trong suy nghĩ. Lắng sâu hơn cách đối nhân xử thế, chứ không phải tạo ra những điều sai lầm để giờ đây không ít người phải khốn khổ khốn nạn với hắn... Ơ, mà hắn đang lan man cái quái gì vậy?
Quãng đường của hắn đi cũng khá ngắn, ngắn so với quãng đường dài lẻ 2 chục năm hắn đã đi qua, và quãng đường dài sẽ đi sắp tới. Nhưng, trên quãng đường ngắn đó, bước chân hắn đặt sâu hơn vào nhịp cuộc sống. Nhưng cũng chững lại chậm hơn để kịp thấy cuộc sống xung quanh đang trôi qua thế nào. Đó cũng là một cách để sống. Ôi, hắn lại triết lí. Triết lí như cái kiểu muốn tỏ ra mình hơn nhiều khác, muốn già dặn trước tuổi. Mà điều đó thì có tốt đẹp gì đâu? Hắn đã bảo rồi, ko phải hắn học cách già trước tuổi. Mà cuộc sống bắt hắn già trước tuổi. Thế đấy! Mà bằng cách đầu tiên con người ta sẽ cười cợt. Nhưng bằng lí do thứ 2, con người ta sẽ cảm thấy cảm thương và tội nghiệp lắm lắm... Mà có lẽ sự quen biết nhau sơ sơ giúp con người ta sống với nhau tốt đẹp hơn, cười với nhau vui vẻ hơn. Biết quá nhiều những điều mình không nên biết là một điều không hay. Sống mà cứ phải lo lắng nhìn nhận xem mọi người nghĩ gì về mình xung quanh, thì có lẽ nên đắp mền nằm nhà trọn đời, suốt kiếp có khi lại hơn, Hắn tự nhiên nghĩ thế đấy! Đôi lúc hắn cũng muốn đi thật xa, đến một nơi nào đó ko ai biết mình, mình cũng chẳng biết ai, sống một cuộc sống tự do tự tại. Sống thoải mái và không phải băn khoăn lo lắng. Nhưng rồi đó cũng chỉ là trong suy nghĩ thôi. Còn hiện thực thì... vẫn khác, vẫn trần trụi, thực tế và tàn nhẫn hơn nhiều... Mà hắn đang tự hỏi, hắn với dòng người đi trên con đường ngược chiều đấy, rõ ràng là sai đấy, có người quan tâm có người không. Có người nhìn rồi đặt nghi vấn, có người thờ ơ bước qua. Nhưng đó là con đường mặt đất, con đường đi bằng đôi chân. Còn nếu con đường đó lại là con đường cuộc sống, con đường trong tâm tưởng. Thì mọi người xung quanh sẽ như thế nào? Chắc là sẽ nổ bùng một scandal mất thôi. Chắc thế,lần thứ 2 hắn lại lan man tận đâu. Lại mắc vào cái tật triết lí cuộc sống. Hắn tự nhiên thích 2 câu tiếng Anh , mà hắn cũng chẳng nhớ là mình đã ăn cắp được ở đâu Don't care what people say Just follow your own way.. --> Không cần quan tâm đến dư luận Hãy cứ đi theo con đường của chính mình... Và hôm ấy, hắn và người đã đi theo con đường của chính mình mà không thèm để ý đến lời lẽ và ánh nhìn của người khác. Có lẽ rồi sẽ đi tiếp và đi mãi... đúng không ?
(chapter)
=>>Lý do mà da của bạn bị xấu hơn mong đợi <<=
|