Hồi còn trẻ, bà lăn lộn khắp các chợ nổi tiếng ở vùng đất Nam Định, một tay nuôi năm người con để chồng yên tâm chiến đấu ngoài mặt trận. Bà nổi tiếng cả vùng về sự sắc sảo thông minh – và cả một chút tinh nhanh của những người làm nghề buôn bán. Cơ đồ nhà chồng, một tay bà gây dựng. Năm người con vắng cha mà không có ai phải thất học. Năm người là năm tấm bằng Đại học – người con cả còn được đi nước ngoài du học nữa.
Mấy chục năm sau…
Ông mất, các con đón mẹ lên thành phố. Mấy ngày đầu, chưa quen đồ dùng mới, bà làm hỏng hết cả. Hôm nay cũng thế, bà lại làm cháy cái ấm điện mới. Người con cả gắt:
– Mẹ đúng là lẩm cẩm, chẳng làm được việc gì ra hồn!
Bà sững người, ánh mắt vụt rơi vào khoảng không xa vắng…
Cảm nhận: “Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng, con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày”… Trong Xã hội ngày nay, không ít người con thành đạt nhưng lại coi rẻ những ngày lam lũ của cha mẹ khi xưa để nuôi nấng anh (chị) ta thành đạt như bây giờ. Len đã thấy rất nhiều chuyện có thật về những người cha, người mẹ già cả đời lam lũ nuôi con, hi sinh tất cả để lo cho con thành tài, để rồi khi con thành đạt, có vị trí trong Xã hội lại “cho cha mẹ ra ở chuồng gà, bắt cha mẹ ở cái chòi sau lưng căn biệt thự to lớn để tránh khách khứa gặp người mẹ nghèo hèn của mình, lừa gạt mẹ già không biết chữ lăn tay vào giấy bán nhà để bán chính căn nhà do cha mẹ tạo dựng lên v.v…”. Mong sao đừng có nhiều hơn những đứa con bất hiếu như thế nữa…
(Xin lỗi không xác định được tác giả!)