Hãy thử ngẫm nhé, khi 1 ai đó làm một điều gì đó cho bạn, thì sẽ có những khả năng:
1. Họ thực sự muốn làm điều đó xuất phát từ việc thấu hiểu được ước vọng, mong muốn của bạn. Ví dụ bạn ước đến 1 nơi mà chưa được, họ sẽ tìm mọi cách, lên kế hoạch để giúp bạn hiện thực hoá điều đó, cho dù đó có phải là nơi họ muốn đến hay không.
2. Họ làm điều đó, không xuất phát từ bạn, mà xuất phát từ họ. Nghĩa là, họ muốn chứng tỏ họ có khả năng làm điều đó, muốn thể hiện, muốn được ngưỡng mộ, ca tụng…
3. Họ làm vì mục đích có đi có lại. Ví dụ để trả ơn bạn, hay để đổi lại điều gì đó khác. Tóm lại kiểu cho-nhận.
Giữa những người đó, bởi động cơ và mục đích của họ khác nhau, nên ánh mắt của họ cũng khác nhau nhiều lắm. Đôi khi chính mình cũng sẽ bị nhầm lẫn giữa các khả năng, đặc biệt là 1 và 2. Để nhận ra, bạn cần đủ thời gian trải nghiệm và sự nhạy cảm, tinh tế.
Lời trăn trối cuối cùng, Steve Jobs nói: “Cho dù bạn chọn ghế hạng nhất hay hạng phổ thông thì khi máy bay hạ cánh, bạn cũng phải bước xuống”. Và cho dù mọi thứ màu mè hay hào nhoáng đến đâu, thì bản chất cốt lõi cũng chỉ có một mà thôi. Còn khi bản chất bị lãng quên, thì hình thức sẽ trở nên cực kỳ quan trọng.
Tác giả: FB Phạm Thùy Linh
Phản hồi gần đây